Chỉ từ sáng đến chiều của ngày 21/4,
tôi vấp phải mấy tin liền: "Hội thảo Tư tưởng của Lênin về xây dựng đảng
cầm quyền", "Hội thảo về giá trị lịch sử và hiện thực của Đại thắng
1975", "Hội thảo quốc tế về Việt Nam tại Nga", "Hội thảo VN
với sự nghiệp thống nhất, đổi mới và hội nhập" và "Hội thảo Việt
Nam-Xinhgapo chia sẻ kinh nghiệm phát triển giáo dục." (Vừa liệt kê
thì lại có thêm tin về mấy cái hội thảo nữa, tôi không dám nêu thêm).
Có tin ngắn, có tin dài nhưng cách
viết thì đều giống nhau: Mở đầu là nói ngày này tháng nọ, tại đâu, nhân dịp thế
này thế kia đã diễn ra cuộc hội thảo với tên gọi ABC. Rồi tham dự hội thảo là
bao nhiêu người, gồm những thành phần gì, đến từ những nơi nào, có đại biểu
nước ngoài hay không. Có thể thứ tự các đoạn khác nhau tí chút, ý tứ khác nhau
tí chút, nhưng thế nào cũng có ông này khai mạc nêu lên ý nghĩa và lý do, mấy
chục cái tham luận đã nêu bật vấn đề DEF và cuối cùng một vị quan chức tổng kết
khẳng định thành công của hiện tại và hy vọng vào tương lai.
Cứ cho là một biên tập viên cứng sẽ
lộn lên lộn xuống những cái tin theo phong cách cũ rích kể trên để chắt lọc ra
một cái tạm gọi là lead, với phần nội dung tiếp theo được cắt gọt cho gọn gàng,
rồi các cái tít cũng được đánh bóng cho có nội dung hơn một chút chứ không thi
nhau hội thảo X, hội thảo Y nữa, thì cái tin vẫn cứ chán như thường.
Thực ra hội
thảo, hội nghị dù ở Việt Nam hay ở nước ngoài thì nội dung bao giờ chẳng buồn
tẻ cơ chứ. Vài chục, thậm chí vài trăm vị đáng kính tóc bạc, tóc đen hay không
tóc, có kính hay không có kính, bàn luận về đủ những vấn đề mà đa số độc giả
không hiểu hoặc không quan tâm lắm. Vậy thì hà cớ gì các nhà báo cứ phải làm
một bài tường thuật! Có những hội thảo, hội nghị mà chỉ việc nó diễn ra đã có ý
nghĩa - nhưng loại này hiếm lắm.
Để có bài viết hay, thủ thuật ở đây
là hãy đến hội nghị nhưng đừng đưa tin về hội nghị, hãy chọn ra một vấn đề hoặc
một trọng tâm tại hội nghị đó, như thể túm được một đầu dây rồi kéo ra và tiếp
tục phát triển. Tất nhiên, trong câu chuyện cần phải đề cập đến hội nghị vừa
xảy ra để tin có tính thời sự.
Xin có một số lời "khuyến
nghị" như sau để có những câu chuyện thú vị hơn là một bài tường thuật:
1. Trước khi diễn ra hội nghị, hội
thảo nên xác định một trọng tâm cho bài viết của mình. Trọng tâm này có thể
thay đổi trong trường hợp có diễn biến quan trọng đột xuất tại hội nghị - nhưng
ít khi điều này xảy ra. Có thể trao đổi với sếp, đồng nghiệp hoặc chuyên gia
thuộc lĩnh vực đó xem bản thân mình nên chọn chủ đề gì. (Xin dẫn ví dụ: Tại Hội
nghị APEC ở Thượng Hải, khi tất cả các phóng viên lao vào nói chuyện thương mại
to tát dù biết là hội nghị chẳng làm thay đổi được gì cho thương mại thế giới
thì một đồng nghiệp là Peter Starr nói chuyện kinh doanh... ốc sên. Ngày hôm
sau, câu chuyện của ông này được đăng trên tất cả các báo). Nếu phóng viên
"cao thủ" hơn thì dự một hội nghị có thể viết vài bài khác nhau.
2. Tiến hành nghiên cứu về trọng tâm
mà mình đã chọn thông qua các tài liệu liên quan trong thư viện, trên Internet
hoặc các bài báo trước đây. Việc này cũng sẽ giúp phóng viên hiểu trước về diễn
biến của vấn đề, thậm chí các biệt ngữ, thuật ngữ, giúp cho việc theo dõi hội
nghị sau đó dễ dàng hơn. Và tất nhiên là có thể tìm hiểu thêm nhiều thống tin
lý thú, chứ người đang còn i tờ về một vấn đề thì chỉ nghe nói chuyện đã mệt.
3. Nếu đã tiến hành công tác nghiên
cứu kỹ càng về một chủ đề thì có thể bắt đầu viết bài ngay tại hội nghị đó, chớ
để về đến văn phòng mới viết. Làm ngay như vậy thì câu chuyện có cảm xúc hơn,
hấp dẫn hơn, và quan trọng là nếu thấy cần thông tin thì có thể hỏi ngay.
4. Khi đã chuẩn bị kỹ càng cho một
chủ đề và có thể viết ngay thì mục đích tới hội thảo, hội nghị chỉ là để
có đôi lời phát biểu của một vài nhân vật nào đó liên quan. Cần tranh thủ
sự giúp đỡ của các trợ lý hoặc nhân viên phụ trách đối ngoại của các quan
chức/nhà doanh nghiệp lớn/nhà kinh tế để tiếp cận họ.
5. Cần phải có những câu trích dẫn
hay. Câu trả lời hay nhất là chứa đựng xúc cảm của con người hoặc liên quan đến
con người. Các con số chỉ là dữ liệu, có thể đặt vào phần khác trong bài chứ
không nên đưa vào lời nói. Và những câu phát biểu chung chung đầy tính ngoại
giao thì đương nhiên chẳng có giá trị tin tức gì.
6. Nên đến sớm trước giờ khai mạc và
nán lại một chút khi kết thúc để... thu thập danh thiếp của những nhân vật quan
trọng hoặc tranh thủ phỏng vấn ngoài lề (tốt nhất là khi xung quanh không có
phóng viên của các báo khác).
7. Một thủ thuật nhỏ: Nếu là cuộc tọa
đàm hay một cuộc họp với một loạt quan chức/diễn giả ngồi trên bàn chủ tịch thì
hãy vẽ hình và gán cho mỗi người một chữ viết tắt để khi họ nói có thể tốc ký
nhanh.
8. Một thủ thuật
nhỏ nữa: Hãy cố viết lead mà không đề cập đến hội nghị./.
NGUYỄN SƠN (sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét