1. Đưa tin về cuộc họp:
Nếu chính phủ hoặc cơ quan hoạch định
chính sách tổ chức cuộc họp thì phóng viên cần tập trung xem trong cuộc họp có
hành động gì và tác động của nó với độc giả thế nào. Có bầu bán gì không? Có
phải ủy ban gợi ý tăng lương cho giáo viên không? Hay tăng thuế đối với các cửa
hàng? Hay là thông qua ngân sách mới? Nếu không có hành động gì thì phải tìm
hiểu lý do tại sao hoặc tập trung vào tranh luận đã diễn ra tại cuộc họp đó.
Theo cuối "Cẩm nang viết
tin" của Peter Eng và Jeff Hodson, do Quỹ Tưởng niệm Báo chí Đông Dương
phát hành, bài viết về cuộc họp nên có các yếu tố như sau:
- Ai chủ trì cuộc họp?
- Mục đích của cuộc họp?
- Có hành động gì?
- Vì sao có hành động?
- Bình luận của những người tham
gia/quan sát?
- Ai sẽ bị ảnh hưởng bởi hành động
đó, và bình luận của họ?
- Nếu chưa có hành động gì thì hãy
xem có sự nhất trí rằng cần phải có hành động hay không?
- Nếu không có hành động thì có ai
nói điều gì quan trọng hay đáng chú ý không?
- Hoàn cảnh của vấn đề mà họ thảo
luận?
Phần mào đầu dưới đây lấy từ một tờ
báo tiếng Lào, cho chúng ta biết ai ở hội nghị và chủ đề chung mà họ thảo luận
là gì. Nhưng lại không nói họ thảo luận như thế nào về chủ đề đó. Đây là một
lỗi thường gặp ở các nhà báo Đông Nam Á.
Đại tá Buuasieng Champaphanh, chủ
nhiệm tiểu ban của Lào và thư ký tiểu ban của Thái Lan, thiếu tướng Serirath
Thinrath cùng nới với báo chí Lào và Thái Lan về tình hình ở Vang Tao, xảy ra
hôm 3/7 trong một Hội nghị của Ủy ban Gìn giữ An ninh Biên giới Lào-Thái Lan.
Sau đó trong
tin, chúng ta biết thêm về tình hình: "Bọn thảo khấu có vũ trang đã tấn
công một đồn biên phòng và bắt các quan chức hải quan làm con tin." Vị đại
tá Lào cho biết quân đội hai nước đang hợp tác để gìn giữ hòa bình ở biên giới.
Nhưng thông tin đó lẽ ra phải đưa lên mào đầu mới phải.
Dưới đây là toàn
văn một tin khác, lấy từ một tờ báo tiếng Anh của Lào:
“Các em gái hút thuốc nhiều hơn
Tại cuộc họp một ngày để hoạch định
chính sách quốc gia về kiểm soát thuốc lá ở Lào, diễn ra tại Khách sạn Lào
Plaza hôm 24/7, Tiến sĩ Somchai Pholsena, giám đốc Trung tâm Giáo dục Thông tin
Sức khỏe, cho biết số thanh niên mới lớn hút thuốc - đặc biệt là các em gái, đã
tăng lên.
Cuộc họp được Cơ quan Cứu trợ Phát
triển Adventist tài trợ và có sự tham gia của 40 đại biểu từ Bộ Y tế và ngành
liên quan. Một số đại diện của các cơ quan quốc tế cũng có mặt và cuộc họp do
Thứ trưởng Y tế chủ trì.
Chương trình nghị sự gồm có thảo luận
và báo cáo về tình hình và việc kiểm soát hút thuốc lá trên thế giới nói chung
và ở Lào nói riêng, tác động xấu của thuốc lá tới sức khỏe, thông tin về nhập
khẩu và thuế thuốc lá, các chiến lược tương lai và chính sách kiểm soát thuốc
lá.
Ở vùng đô thị, 25% đàn ông và 1,5%
phụ nữ Lào hút thuốc. Ở vùng nông thôn, 60% đàn ông và 30% phụ nữ hút thuốc.
70-90% những người hút thuốc ở Lào là người dân tộc thiểu số.
Lào có hai nhà máy thuốc lá sản xuất
ra sản phẩm mang nhãn hiệu Adeng và Dokmeydeng. Hai đơn vị này nhập khẩu thuốc
lá nhãn hiệu 555 và Marlboro./.
Phần mào đầu nói rằng mục đích của
cuộc họp là lập ra chính sách kiểm soát việc hút thuốc lá. Nhưng đọc từ đầu đến
cuối tin chẳng có chỗ nào chỉ ra được là cuộc họp đã đạt được cái gì. Cuộc họp
có đưa ra chính sách nào không? Bất kỳ chính sách mới nào cũng tác động tới
nhiều người. Nếu cuộc họp không đưa ra được một chính sách nào thì vì sao nó
thất bại?
Phần mào đầu có
một số ý tốt: Đã kể ra được một câu nói hay tại cuộc họp. Nhưng thông tin đó
không hề được giải thích trong phần còn lại của tin. Vì sao lại có nhiều trẻ em
gái hút thuốc hơn? Số trẻ em gái hút thuốc tăng bao nhiêu? Có biện pháp kiểm
soát nào được bàn luận tại cuộc họp không?
Tin này nói cho độc giả biết chương
trình nghị sự của cuộc họp nhưng không nói những ý kiến chính thức được đưa ra
là gì. Các thành viên của cuộc họp có đồng ý với các ý kiến đưa ra hay không?
Tin này cũng cho chúng ta biết một
vài thực tế về tỷ lệ người hút thuốc và nhãn hiệu thuốc. Nhưng hoàn cảnh chính
lại thiếu: Chính sách kiểm soát thuốc lá hiện nay là gì? Bối cảnh là gì? Vì sao
chính phủ lại quan tâm giải quyết vấn đề này?
Hãy theo dõi một bài viết (sẽ cập
nhật) về một cuộc họp ngoại giao lớn, xem cái nào khó đưa tin hơn và khó viết
hơn.
2. Đưa tin về hội nghị:
Hội nghị khó đưa tin. Hội nghị thường
được các học giả, các tổ chức phi chính phủ, các nhóm chuyên viên và chính phủ
tổ chức nhằm trao đổi ý kiến và thường có ít hoặc không có hành động nào được
đưa ra.
Nếu hội nghị có một người phát biểu
chính thì lời bình của người đó có thể lấy làm chủ đề tập trung cho bài viết.
Nếu nhiều đại biểu đưa ra các giải pháp cho một vấn đề thì những giải pháp đó
là chủ đề của bài viết. Phóng viên cần tìm cách nói chuyện với các đại biểu
trong giờ giải lao, đề nghị họ nói rõ ý kiến của mình đối với một vấn đề nào
đó.
Hội nghị không phải lúc nào cũng cho
ra được những tin, bài hay, nhưng đó là nơi phù hợp để gặp các chuyên gia và
nói chuyện về ý tưởng viết tin, bài.
Cũng giống như khi đưa tin về cuộc
họp, cần tránh kiểu chỉ liệt kê trong phần mào đầu về ai, ở đâu và khi nào.
Kiểu như tin dưới đây lấy từ một tờ báo tiếng Việt:
Hội nghị kiểm điểm hai năm
(1999-2000) chiến dịch chống ma túy và các tệ nạn của các công đoàn viên do
Liên đoàn Lao động Việt Nam tổ chức, đã kết thúc vào ngày 20/3 ở Quảng Trị.
Sau đó, tin này trích dẫn một quan
chức hàng đầu nói rằng mà túy và "tệ nạn xã hội" không giảm vì các
công đoàn viên không cảm thấy bức xúc về nó. Ông đề nghị cần phải có các biện
pháp chỉnh đốn. Những ý kiến này lẽ ra phải đưa lên phần mào đầu mới phải./.
NGUYỄN SƠN (sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét